PN - Vợ chồng mình đều là giáo viên, đồng lương còm cõi. Mỗi lần đồng nghiệp mời đám tiệc, vợ chồng lại lo sốt vó vì tiền nong lúc nào cũng thiếu trước hụt sau. Để tăng thu nhập, em làm yaourt bỏ mối, bán cả bảo hiểm và thẻ cào điện thoại. Nhờ vậy mà nhà mình có đồng ra đồng vào. Thấy em vất vả, anh phụ em chăm con, làm luôn việc nhà. Tiền bạc tuy chưa dư dả, nhưng vợ chồng luôn yên ấm thuận hòa.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Cuộc sống gia đình mình thay đổi từ ngày em gái anh lấy chồng Việt kiều. Cô út cho tiền để anh mở cửa hàng kinh doanh xe máy. Em chưa kịp mừng vì kinh tế vững vàng, đã thấy lo vì tính tình anh ngày càng thay đổi. Động việc không vừa ý, anh nổi nóng ngay, chua cay miệt thị cả vợ con. Mỗi lần đưa tiền cho em, anh đều gằn giọng: "Tiền đây, đừng mặt ủ mày chau lo thiếu hụt nữa nhé. Nhìn "cái bánh bao chiều" của em, anh chán lắm". Anh mua cho cu Bi đủ thứ đồ chơi đắt tiền, mua sắm vật dụng vô tội vạ. Em góp ý thì anh nổi nóng, bảo tiền anh kiếm được, thích gì thì mua, không cần phải hỏi ai. Nghe em thuyết phục khách hàng mua bảo hiểm, anh bảo "nói rã họng mới ký được hợp đồng, thiếu điều lạy người ta mà chỉ kiếm được mấy đồng lẻ, dẹp cho rồi". Cu Bi không chịu làm bài tập, anh không khuyên con thì thôi, còn nói " có bằng đại học như mẹ còn đi bán yaourt, sau này theo ba học kinh doanh là nhanh giàu nhất". Em không hiểu nổi, tại sao chỉ trong một thời gian ngắn, anh lại biến đổi thành một người hoàn toàn khác như vậy.
Ngày kỷ niệm ba năm thành lập cửa hàng, doanh thu vượt trội, anh đặt tiệc ở nhà hàng lớn, mời hết họ hàng và bạn bè. Lúc về, anh hãnh diện nói: "Sông có khúc người có lúc, những đứa trước đây xem thường anh, bữa nay đều cụp mắt, cúi đầu. Anh mời một lần cho tụi nó biết anh giờ ra sao thôi, sau này có gặp lại thì chẳng anh em bạn bè gì nữa". Lần về ngoại đám giỗ, trước mặt các anh chị nhà vợ, anh tuyên bố: "Trước giờ hàng tháng nhà mình đều góp mỗi người một triệu để giúp ba má, giờ thì miễn hết, từ nay đã có em lo". Em thấy mừng vì anh biết nghĩ, thay em trả hiếu cho ba má, ai dè anh bảo: "Nhìn vẻ mặt ngại ngần của mấy ông anh bà chị của em, anh sướng trong bụng. Đúng là có tiền thì tiếng nói rất có trọng lượng, ai cũng phải nể". Em nghe mà sốc.
Chồng à, anh không nhận ra, họ hàng và bạn bè thân thiết đang dần rời xa anh, tình cảm vợ chồng cũng dần phai nhạt. Có tiền mà phải đánh đổi hạnh phúc, đánh mất người chồng hòa nhã mực thước trước đây, thà mình cứ nghèo như trước còn hơn.
PHƯƠNG LINH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.